Đa số mèo được mẹ của chúng dạy cách sử dụng khay vệ sinh, nhưng mèo hoang mới được nhận nuôi lại không hề biết điều này. Thậm chí ngay cả mèo được huấn luyện bài bản đôi khi vẫn “quên” và đi vệ sinh khắp nhà. Lí do chúng quên sử dụng khay vệ sinh có thể là do bệnh tật hoặc đơn giản là vì chúng thích như vậy. Cho dù là đang huấn luyện chú mèo vừa mới nhận nuôi chưa có thói quen sử dụng khay vệ sinh hoặc dạy lại cho mèo cách đi vệ sinh đúng chỗ, thì những lời khuyên dưới đây sẽ giúp bạn tập cho mèo hình thành thói quen tốt này.
Phần 1 của 5:
Lựa chọn khay vệ sinh phù hợp

Nếu mèo còn nhỏ hoặc đã già, bạn nên chọn loại khay có cạnh thấp để chúng dễ dàng ra vào không gặp trở ngại.

Ưu điểm lớn nhất của khay vệ sinh kín là sự riêng tư mà mèo thường thích. Việc sử dụng khay kín cũng xua đuổi chó ăn phân trong khay vệ sinh, nếu điều này gây nguy hiểm trong nhà.
Khay vệ sinh kín thường khiến mùi hôi thối luẩn quẩn bên trong, và tình trạng này làm cho mèo càng không thích đi vệ sinh trong khay.
Nếu mèo có kích thước lớn, chúng khó có thể xoay người hoặc đào bới trong khay.


Địa điểm cần phải dễ dàng tiếp cận và tiện lợi. Mèo sẽ không muốn phải đi quãng đường xa khi đang cần giải quyết gấp. Vì vậy bạn nên chọn chỗ nào giúp chúng có thể đi vệ sinh ngay khi có nhu cầu.
Không đặt khay vệ sinh gần khay thức ăn và nước uống của mèo. Mèo thường xem chỗ ăn uống là nhà của mình, khi đó chúng sẽ đi vệ sinh xa khu vực này theo bản năng tự nhiên vốn có. Việc đặt khay vệ sinh gần chỗ sinh hoạt sẽ làm chúng khó chịu và có khuynh hướng giải quyết nhu cầu bên ngoài khay.
Tạo không gian yên tĩnh cho mèo. Đa số loài mèo thường chọn địa điểm vắng người để đi vệ sinh. Nếu bạn đặt khay vệ sinh ở khu vực ồn ào, tập trung nhiều người (phòng giặt giũ hay phòng sinh hoạt gia đình), thì chúng sẽ không sử dụng khay vệ sinh. Cho nên bạn cần di chuyển khay đến khu vực yên tĩnh ít người lui tới nhưng vẫn dễ tìm.
Phần 2 của 5:
Bảo quản khay vệ sinh

Một vài chú mèo thích cát không mùi. Hiệp hội Nhân đạo cảnh báo không nên dùng cát có mùi thơm hoặc chất khử mùi vì chúng có khả năng làm mèo bị kích ứng hoặc dị ứng.

Một số chuyên gia khuyến cáo nên đổ cát vào khay vệ sinh đến mức khoảng 5 cm. Một số chuyên gia khác lại đề nghị mức cát trong khay nên dày 10 cm để mèo tự do đào bới và chôn chất thải.
Bắt đầu ở mức 5 cm, và nếu mèo không thoải mái thì bạn có thể tăng lên 10 cm.

Bạn nên dọn dẹp phân và nước tiểu mèo hằng ngày. Một số chuyên gia khuyến cáo nên dọn hai ngày một lần để khay vệ sinh luôn sạch sẽ.
Chùi rửa khay vệ sinh một tuần một lần. Bạn nên sử dụng nước ấm và xà phòng dịu nhẹ; không nên dùng hóa chất tẩy rửa mạnh vì dư lượng chất tẩy rửa sẽ bám lại trên khay hoặc gây nên mùi khó chịu làm tổn thương mèo hoặc khiến chúng không muốn sử dụng khay vệ sinh.
Sau khi rửa sạch khay vệ sinh và để khô ráo, bạn đổ cát sạch ở mức vừa phải theo nhu cầu của mèo (vẫn là độ sâu từ 5 đến 10 cm).
Phần 3 của 5:
Dạy mèo sử dụng khay vệ sinh


Nếu khay vệ sinh nằm trong phòng có cửa sổ, bạn nên đóng cửa lại và ở trong phòng cùng với mèo. Mang theo đồ chơi và để chúng đùa nghịch cho đến khi muốn đi vệ sinh.

Dùng ngón tay cào đất sang hai bên cho đến khi mèo đã hiểu rõ động tác. Nếu chúng đã thải phân vào khay nhưng chưa lấp đất lại, bạn nên dùng ngón tay bốc một ít đất phủ lên chất thải của chúng. Bước này mất khá nhiều thời gian, nhưng mèo sẽ hiểu được rằng chúng nên làm theo ví dụ này.
Khi làm mẫu cách đào và chôn chất thải cho mèo xem, bạn cần dùng ngón tay của mình. Nếu bạn nắm lấy bàn chân của chúng và cố gắng “chỉ” cho mèo cách đào bới và chôn lấp, thì chúng sẽ sợ hãi hoặc khó chịu và có ác cảm với khay vệ sinh. Bạn nên hết sức kiên nhẫn, và tin tưởng rằng mèo yêu sẽ học được cách sử dụng khay vệ sinh một cách thành thạo.
Phần 4 của 5:
Khắc phục tình trạng mèo đi vệ sinh không đúng chỗ



Sử dụng chất tẩy rửa có chứa enzym để lau chùi thảm và đồ nội thất bị vấy bẩn. Loại hóa chất tẩy rửa này có tác dụng khử sạch mùi hôi, giảm nguy cơ mèo tiếp tục đi vệ sinh tại vị trí đó trong tương lai.
Trong trường hợp mèo tiếp tục đi bậy ở khu vực nhạy cảm, bạn nên đóng kín cửa để chúng không vào phòng được. Ngoài ra bạn cũng có thể trải chất liệu kém hấp dẫn trên sàn quanh khu vực này, như là giấy nhôm hoặc thảm lật ngược.


Chọn căn phòng thích hợp trong nhà để mèo cảm thấy được nhốt an toàn,. Nơi mà bạn lựa chọn cần có đủ không gian thoáng đãng và nhiệt độ phòng không nên quá khắc nghiệt. Nói cách khác, bạn nên bảo đảm căn phòng mát mẻ vào mùa hè và ấm áp trong mùa đông (tùy thuộc vào thời gian nhốt mèo).
Đặt khay vệ sinh ở góc phòng và chỗ nằm của mèo, đặt thức ăn cũng như nước uống ở góc khác xa hơn. Diện tích căn phòng cần đủ rộng ,vì mèo sẽ không đi vệ sinh gần khu vực ăn uống của chúng.
Nếu mèo đi bậy ngoài khay vệ sinh liên tiếp nhiều lần, bạn nên rải cát vệ sinh xung quanh sàn nhà trong phòng nhốt mèo. Chắc chắn chúng sẽ đi vệ sinh trên cát, và theo thời gian mèo tự động hình thành liên kết mùi cát với việc đi vệ sinh.
Phần 5 của 5:
Loại trừ yếu tố bệnh tật ở mèo

Nếu mèo vẫn đi vệ sinh nhưng không sử dụng khay cát, đây có thể là dấu hiệu cảnh báo mắc bệnh đường tiết niệu. Một số mèo bị nhiễm trùng hoặc tắc nghẽn đường tiết niệu thường hay đi vệ sinh trên gạch hoa, xi măng, hoặc sàn gỗ, vì chúng có khuynh hướng tìm bề mặt có nhiệt độ mát và chất liệu mịn màng dành cho da.

Ngoài việc khám tổng quát, bác sĩ thú y thường tiến hành phân tích nước tiểu, cấy nước tiểu và chụp x-quang để xác định nguyên nhân và vị trí mắc bệnh của mèo.
Bác sĩ thú y sẽ kê đơn thuốc điều trị bệnh sỏi thận. Nếu bác sĩ xác định rằng mèo của bạn có sỏi trong bàng quang, thì chúng cần được phẫu thuật để lấy ra hoặc phá vỡ sỏi bên trong bàng quang để đào thải ra ngoài.
Nếu mèo mắc các bệnh liên quan đến tiết niệu hoặc sỏi bàng quang/thận, thì có thể là do chúng không uống đủ nước. Luôn đảm bảo mèo được uống nước sạch (thay hàng ngày). Bác sĩ thú y có thể đề nghị cho mèo ăn đồ ướt (đóng hộp) ít nhất 50% trong chế độ ăn.

Bác sĩ thú y thường tiến hành xét nghiệm máu và phân để xác định nếu các triệu chứng có phải là dấu hiệu của IBD hay không. Ngoài ra, bác sĩ sẽ chụp X-quang và / hoặc siêu âm để xác định vị trí ảnh hưởng.
Để điều trị IBD, bác sĩ thú y sẽ kê đơn thuốc corticosteroid để giảm viêm và giảm phản ứng của hệ miễn dịch với IBD. Tùy thuộc vào mức độ nghiêm trọng của IBD ở mèo, bác sĩ cũng kê thêm kháng sinh.
Bác sĩ thú y thường khuyến cáo thay đổi chế độ ăn uống nhằm giảm thiểu IBD ở mèo. Yêu cầu chế độ ăn uống chung dành cho mèo mắc IBD bao gồm thức ăn cho mèo ít gây dị ứng, cũng như các loại thực phẩm nhiều chất xơ và ít béo.
Không nên trừng phạt mèo khi chúng đi vệ sinh không đúng chỗ.
Khi chuyển nhà, điều đầu tiên bạn cần làm là nhốt mèo ở một khu vực nhỏ của ngôi nhà mới. Điều này đảm bảo rằng nó cảm thấy an toàn và biết khay vệ sinh nằm ở đâu nhằm giảm nguy cơ mèo đi bậy trong nhà.
Chọn vị trí đặt khay vệ sinh sao cho mèo dễ dàng tìm thấy. Bạn cũng nên tìm nơi ít bị người khác làm phiền.
Thưởng cho mèo mỗi lần chúng sử dụng khay vệ sinh để mèo không nghĩ rằng đây là sự trừng phạt.
Nếu bạn có nuôi chó thì không nên để nó làm phiền con mèo đang đi vệ sinh
Nếu mèo đau đớn trong khi đi vệ sinh, hoặc có máu trong phân hay nước tiểu, bạn cần đưa chúng đến bác sĩ thú y ngay lập tức.
Bài viết gốc: https://www.wikihow.vn/Hu%E1%BA%A5n-luy%E1%BB%87n-M%C3%A8o-%C4%90i-v%E1%BB%87-sinh