Cây sơn độc, tên khoa học Toxicodendron vernix, là loài thực vật bản địa ở miền đông Hoa Kỳ và Canada. Hầu hết mọi người đều có phản ứng dị ứng đau đớn khi tiếp xúc với bất cứ bộ phận nào của cây sơn độc, dẫn đến những mảng phát ban đỏ, ngứa hoặc phồng rộp. Bạn hãy học cách nhận diện cây sơn độc dựa vào các đặc điểm bên ngoài và nơi sinh sống của cây để tránh tình trạng này.
Phương pháp 1 của 4:
Nhận diện cây sơn độc

Mẹo: Các cây sơn độc lớn, cũng giống như vài loài cây sơn khác, thường mọc các cành dài, nhỏ, võng xuống hoặc sà xuống đất.


Về mặt kỹ thuật, những chiếc lá lông chim được gọi là lá chét, nhưng những chiếc lá này trông như lá bình thường, dài khoảng 5-10 cm.


Cảnh báo: Lá cây rụng vẫn có thể gây độc khi chạm phải. Không bao giờ nên đốt lá cây hoặc nhặt củi ở gần cây sơn độc, vì việc hít phải khói từ cây sơn độc có thể rất nguy hiểm, thậm chí gây tử vong.


Nếu quả cây màu đỏ và các bộ phận còn lại của cây phù hợp với phần mô tả bên trên, rất có thể cây này thuộc loại cây sơn không độc trong họ cây sơn.
Quả cây có thể bị động vật ăn hoặc rụng tự nhiên vào mùa đông. Bạn đừng cho rằng lúc nào cây cũng có quả.


Phương pháp 2 của 4:
Nhận biết môi trường sống của cây sơn độc

Ontario, Quebec, và các tỉnh miền đông Canada
Minnesota, Wisconsin, và tất cả các bang phía đông các bang này, bao gồm toàn bộ New England
Illinois, Kentucky, Tennessee, và tất cả các bang phía đông các bang này, bao gồm toàn bộ miền Nam
Texas, và tất cả các bang phía đông của bang này dọc theo biên giới phía nam Hoa Kỳ, bao gồm Florida

Mẹo: Vào mùa khô, bạn hãy để ý đến các lòng sông cạn hoặc khu vực bùn khô, chứng tỏ rằng những nơi này thường có nước.

Họ hàng của cây sơn độc là cây thường xuân độc và cây sồi độc cũng thường tập trung ở các độ cao thấp, nhờ đó mối lo ngại tiếp xúc với các loài cây này cũng giảm nếu bạn đang ở độ cao lớn.
Phương pháp 3 của 4:
Chữa trị sau khi tiếp xúc với cây sơn độc

Cảnh báo: Cồn có thể khiến bạn dễ bị phơi nhiễm hơn vì nó loại bỏ lớp dầu trên da. Bạn cần tránh những nơi có cây độc mọc trong vòng 24 giờ sau khi thoa cồn, nếu có thể.
Đeo găng tay dùng một lần trong khi xử lý nếu tay không tiếp xúc với cây.
Mẹo: Một cách thay thế khác tốt hơn là sử dụng chất có hoạt tính bề mặt tốt để liên kết các chất dầu trước khi chúng thấm vào lớp hạ bì. Dùng Fels Naptha (một loại xà phòng truyền thống màu vàng có bán tại các cửa hàng gia dụng) hoặc dung dịch tẩy rửa Spic n Span để rửa kỹ vùng da tiếp xúc với chất độc, chà xát và xả nước kỹ. Lặp lại lần nữa. Không chạm vào quần áo tiếp xúc với cây sơn độc, vì chất dầu vẫn còn trên bề mặt quần áo và sẽ dính vào da.


Nếu có các mảng phồng rộp lớn và rỉ dịch, có thể bạn phải đến bác sĩ để được điều trị bằng thuốc kê toa mạnh hơn.
Dịch rỉ ra từ vết phồng rộp không chứa chất độc, do đó nó không làm lây lan tình trạng phát ban.


Phương pháp 4 của 4:
Loại bỏ cây sơn độc


Mẹo: Không đeo găng tay cao su hoặc latex, vì các chất liệu này không thể bảo vệ bạn khỏi chất độc của cây sơn.

Nhớ rằng việc xử lý cây sơn độc bằng thuốc diệt cỏ có thể giết chết các cây khác trong vùng.

Không đốt bất cứ bộ phận nào của cây, vì khói từ cây sơn độc có thể gây kích ứng phổi và phát ban khi tiếp xúc với da.
Cách tốt nhất để tránh bị phát ban do tiếp xúc với cây sơn độc là mặc áo dài tay, quần dài, giày bít khi đi ra ngoài.
Chất độc urushiol là một chất gây dị ứng có trong cây sơn độc, cây thường xuân độc và cây sồi độc, tuy vẫn tập trung nhiều nhất ở cây sơn độc. Con người có thể bị dị ứng urushiol từ từ, vì vậy bạn đừng cho rằng mình đã an toàn nếu không bị phát ban ngay.
Không bao giờ đốt các bộ phận của cây cối lấy về từ khu vực có cây sơn độc sinh sống. Việc hít phải dầu từ cây sơn độc có thể gây tổn hại nghiêm trọng cho hệ hô hấp, thậm chí tử vong.
Bài viết gốc: https://www.wikihow.vn/Nh%E1%BA%ADn-di%E1%BB%87n-c%C3%A2y-s%C6%A1n-%C4%91%E1%BB%99c